26 tuổi em lấy vợ, thực ra
cũng chưa muốn, nhưng nàng dọa lấy hay không thưa một câu để còn biết đường kiếm
thằng khác, hoảng quá em chui đầu vào rọ. Lấy vợ tưởng thêm người thêm của, hóa
ra thành giai cấp vô sản thực sự. Thẻ lương thì nàng giữ, rõ là tiền mình làm
ra mà cứ hễ có tý việc lại ngửa tay xin.Đã thế nội ngoại không hiểu nàng mua
chuộc kiểu gì, nhất cử nhất động của em nàng đều tỏ tường, nhiều lúc quá chớn
chẳng biết mượn đâu, đã vậy một lũ bạn không một thằng râu thẳng, thành thử không nghe lời nàng chỉ có nước đói. Vừa rồi nàng vác tiền
về quê xây nhà cho bố mẹ chồng, em thì nhất mực hướng tây vì sợ các cụ thiếu
canxi. Nàng với bố mẹ cứ hướng đông kết quả em bị vả cho ù hai tai, ấy vậy mà
hai cụ cứ bênh con dâu trách em thiển cận.
Hôm trước xem phim oppa với nàng có
mấy em xinh vãi, mà chẳng dám xuýt xoa. Bỗng nàng buột miệng khen cặp giò miên
man của một bé, em phụ họa lấy lòng nàng, nào ngờ bị bắt úp mặt vào tường nửa
giờ, chưa xong tối lại chép phạt tới tận khuya rốt cuộc sáng đi làm muộn, sếp mắng
cho lên xuống. Cũng may lão sếp râu quặp hiểu nên không bị trừ lương chớ không
cuối tháng biết giải trình sao với nàng nữa. Nhiều hôm bia rượu với mấy thằng bạn
về, máu anh hùng nổi lên em cũng chống đối ra mặt, sai em đi đổ rác nhất quyết
em không chịu đi. Nàng vẫn tươi tỉnh mang rác đi đổ. Em nằm vểnh cái râu quặp
vuốt cho thẳng, khoái chí phen này quyết lật đổ chế độ người áp bức người thì
điện thoại rung, kiểm tra thấy ảnh nàng gửi, cái lồng chim dưới nhà trống trơn.
Đời chẳng mê gì ngoài mê tiếng chim hót, có tý men trong người chống đối tý mà
đã bị cấm tiệt cái đam mê. Anh cắn rơm cắn cỏ là anh sai rồi em ơi. Từ đấy trở
đi em chẳng dại nghe thiên hạ xúi bẩy, thôi thì kính vợ đắc thọ, sợ vợ sống
lâu, nể vợ bớt u sầu.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét